NHÀ QUẢN TRỊ ÔM ĐỒM HẾT CÔNG VIỆC Joanne là một người có chuyên môn cao,đầy đủ khả năng và nhiệt tình. Cô được đề bạt làm người quản lý một nhóm nhân viên gồm năm người có chuyên môn cao. Họ cùng làm một việc mà trước đấy Joanne đã từng làm. Với chức vụ mới Joannne nghĩ: “Mình được thăng chức bởi vì mình đã hoàn thành công việc trước đây một cách xuất sắc, vậy thì mình đã chứng tỏ tay nghề của mình cứng cỏi hơn các nhân viên dưới quyền của mình, và tự mình làm công việc thì công việc sẽ có chất lượng hơn, nhanh hơn. Mình sẽ huấn luyện thêm cho họ những lúc rãnh rỗi, nhưng bây giờ tốt nhất là nên tập trung vào việc xúc tiến công việc”. Joanne không hề san bớt một công việc quan trọng nào cho nhân viên. Cô ta tự mình ôm đồm hết công việc, ngày lại ngày, việc của cô mỗi lúc một chồng chất, cô chẳng còn tâm trí để lo đến địa vị của mình và cô lãng quên luôn người sếp của mình, người thật sự cần cô hợp tác. Nhân viên của Joanne chỉ được giao những công việc nhàm chán, họ không được đào tạo thêm và thật sự họ biết rất ít về các dự án quan trọng đang được xúc tiến. Một nhân viên trong số họ đã nghỉ việc vì anh ta cảm thấy công việc chẳng có gì thử thách và tay nghề cũng chẳng được nâng cao. Joanne bận rộn đến nỗi chưa tìm được người thay vào chỗ đó. Thế rồi sau 60 ngày, sếp của Joanne gọi cô ta lên để bàn về cách làm việc của cô. (Nguồn: Quản lý điều hành kỹ năng làm việc) Câu hỏi: 1. Bạn hãy cho biết quản trị là gì